Lịch sử


unifiedsillamap_500.jpg

Với thành quả thống nhất ba quốc gia trên bán đảo Triều Tiên năm 668, Silla đã có sự phát triển đáng kể cả về lãnh thổ, dân số và kinh tế. Bên cạnh đó, Silla cũng khôi phục mối quan hệ giao lưu với nhà Đường Trung Quốc. Hai quốc gia đã có nhiều trao đổi về thương nhân, thầy tu và du học sinh. Silla đã xuất khẩu hàng thủ công, vàng bạc và nhân sâm sang nhà Đường, nhập khẩu sách, đồ sứ, vải lụa sa tanh, quần áo và sản phẩm thủ công. Các hàng hóa từ Trung Á được chào bán đến Silla và các thương nhân từ khu vực đó đã đến Silla thông qua Con đường tơ lụa và các tuyến đường biển.

sacredbell_500_1.jpg


sacredbell_500_2.jpg

Chuông thần của Đại đế Seongdeok (Silla thống nhất, thế kỷ 8)
Chuông nặng 18,9 tấn và được cho là chiếc chuông lớn nhất hiện nay. Chuông này còn được gọi là chuông Emille. Hình ảnh các tiên nữ đang bay trong bức tranh bên phải thể hiện kỹ năng trang trí thanh nhã của Silla.



Các cảng chính của Silla gồm Ulsan và Danghangseong (ngày nay là Hwaseong, tỉnh Gyeonggi-do), qua đó rất nhiều hàng hóa từ Trung Á và Đông Nam Á đã được nhập khẩu. Vào đầu thế kỷ 9, đại tướng Jang Bo-go của Silla đã thành lập một căn cứ tiền tuyến ở Cheonghaejin (ngày nay là Wando, tỉnh Jeollanam-do) để chống cướp biển và khuyến khích thương mại với các quốc gia láng giềng như Trung Quốc và Nhật Bản.

Trong khi đó, những người sống sót của vương quốc Goguryeo đã liên tục chống lại sự thống trị của nhà Đường Trung Quốc. Vào năm 698, một nhóm những người này dưới sự lãnh đạo của Dae Jo-yeong đã thành lập nên nhà nước Balhae gần núi Dongmosan ngày nay ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc. Với sự thành lập của Balhae ở Mãn Châu, khu vực Mãn Châu và bán đảo Triều Tiên đã trở thành cuộc đối đầu giữa Silla ở phía Nam và Balhae ở phía Bắc.

Balhae đã bắt đầu mở rộng lãnh thổ và giành lại quyền kiểm soát hầu hết các lãnh thổ cũ của Goguryeo. Trong suốt triều đại vua Mu, Balhae đã kiểm soát phía Bắc của Mãn Châu. Vua Mun đã cải cách chế độ thống trị và chuyển kinh đô tới Sanggyeong (ngày nay là cả vùng huyện Ningan-xian, tỉnh Heilongjiang) vào khoảng năm 755. Người Balhae tự hào là người thừa kế của Goguryeo. Các thư tín gửi cho Nhật Bản chỉ ra rằng các vị vua Balhae tự nhận mình là "vua Goguryeo". Balhae cuối cùng đã phát triển quá lớn và hùng mạnh đến mức người thời Đường Trung Quốc gọi quốc gia này là Haedong seongguk (“quốc gia thịnh vượng ở vùng biển phía Đông”), nhưng sau đó Balhae đã sụp đổ vào năm 926 vì núi lửa Baekdusan phun trào và người Khiết Đan xâm lược.