Góc nhìn chuyên gia

24.10.2016

Xem nội dung bằng ngôn ngữ khác
Charles_Usher_Writer_IMAGE.jpg
(Charles Usher)

Đã đến tháng 10 rồi. Nói đến tháng 10, một người Mỹ như tôi thường nhớ tới  Halloween. Trong khi một số người vẫn tiếp tục vui chơi trong kỳ nghỉ dài sau ngày Halloween như đi xem phim kinh dị hay hóa trang thành phù thủy, hồn ma, thì tôi cho đến tận bây giờ vẫn chưa từng làm vậy.

Bắc Triều Tiên nằm cách đây chỉ vài chục km thôi cũng không làm tôi bận tâm, mà có những thứ khác còn khiến tôi thấy sợ hãi hơn khi ở Hàn Quốc.

Đó chính là một vài món ăn Hàn Quốc khiến tôi thấy sợ không dám ăn. Tôi rất thích ẩm thực Hàn Quốc nhưng quả thực có những món ăn mà mặc dù cố gắng để thử một lần nhưng tôi quá sợ hãi không dám chạm vào miệng. Vì vậy, tôi sẽ giới thiệu vài món ăn đáng sợ nhất ở Hàn Quốc nhân mùa Halloween này.

Giun biển (spoon worms)

Những con giun biển đào hang sống ở các bãi bồi ven biển trông hình dáng giống như bộ phận sinh dục của nam  giới. Cõ lẽ bởi hình dáng của nó như vậy nên người ta nói nó rất tốt cho nam giới để cải thiện sinh lý nhưng trong suy nghĩ của tôi, có lẽ ngay cả Hannibal Lecter (một nhân vật giết người độc ác trong phim kinh dị của Mỹ) sẽ sợ xanh mặt khi nhìn thấy con vật này. Những con giun biển thường được phục vụ khi nó vẫn còn sống, thái lát thành mảnh to như rigatoni, món ăn của Ý. Thành thật mà nói, đây là món ăn mà không bao giờ tôi muốn thử.

Cá mù (hagfish)

Một món ăn kinh khủng nữa đó là cá mù. Cũng giống như giun biển, cá mù được cho là món ăn tốt cho sinh lý của nam giới. Ít ra nó cũng khá hơn là được nấu chín rồi mới thưởng thức. Nhưng cũng như giun biển, tôi không hề muốn ăn món cá mù dù ai đó đem đến bên cạnh tôi một đĩa. Cá mù trông hình dáng giống con lươn, nó có lớp chất nhầy bao xung quanh nên nó rất trơn, dễ dàng chui tuột xuống tận bao tử.

Chân gà (chicken feet)

Tôi đã từng ăn chân gà. Tôi không sợ khi ăn nó nhưng tôi không hiểu tại sao người ta lại ăn món này. Nhiều người Hàn Quốc thích ăn chân gà, đặc biệt là chân gà sốt cay. Cũng giống như người phương tây khác, tôi thấy món chân gà là món ăn kỳ lạ. Giống như câu thơ trong bài thơ của  Gertrude Stein, một nhà thơ và nhà viết tiểu thuyết của Mỹ như sau "Tôi đã tin có cái gì đó ở nơi ấy, nhưng thực ra không có gì ở đó". Chân gà không có thịt, chỉ có sụn và xương nên gặm nó khiến tôi liên tưởng đến chú chó gặm xương vậy.

Bánh gạo siêu cay (Yeopki Tteokbokki)

Bình thường tôi cũng thích bánh gạo cay tteokbokki, loại bánh gạo nấu chín trong nước sốt với ớt, đường, và thường là thêm một hoặc hai vị khác theo sở thích cá nhân. Vị cay và ngọt ngào của nó thật tuyệt. Tuy nhiên, tôi đã mắc sai lầm khi đi cùng bạn gái của tôi tới nếm thử món Yeopki Tteokbokki. Nếu màu sắc của nước sốt bánh gạo cay thông thường là màu cam thì nước sốt của yeopki tteokbokki là màu đỏ tía. Bình thường tôi rất thích món ăn cay nhưng vị cay như yeopki tteokbokki thì quả là khó để chịu đựng được. Nó quá cay khiến tôi không thể nhai nổi miếng bánh gạo và cũng không thể làm gì cho vị cay nhanh trôi khỏi miệng. Tôi đã học được bài học đau đớn.

Cá đuối (fermented skate)

Cá đuối, một đặc sản của vùng  Jeollado thường được cuốn với kimchi và thịt ba chỉ luộc và ăn như ăn gỏi. Đây là món ăn tôi thấy khó ăn nhất trong số các món tôi đã từng ăn thử. Tôi cũng khá ngạc nhiên khi thấy làm thế nào mà ở một đất nước nổi tiếng với những món ăn ngon như Hàn Quốc lại có cả những món ăn có mùi vị hôi như vậy. Cá đuối không bài tiết nước tiểu mà nó tiết ra axit uric qua da. Điều này có nghĩa là khi lên men, sẽ làm sản sinh ra chất ammonia. Ammonia giúp bảo quản thịt cá đuối nhưng cũng có nghĩa là nó tạo ra mùi hôi rất đặc trưng. Nó có vị giống như nhai lốp xe có bôi dầu Vicks VapoRub.

Bạch tuộc sống (live octopus)

Tôi sợ một số độc giả sẽ nghĩ tôi nhạy cảm với các hương vị, hay nghĩ rằng tôi là một người nước ngoài khó tính về ẩm thực nên tôi sẽ kết thúc bằng một món ăn tôi đã ăn rất ngon mặc dù ban đầu tôi rất sợ và cho đó là món ăn kỳ lạ nhất mà tôi từng ăn. Đó chính là bạch tuộc sống. Khi nghe người ta nói ăn bạch tuộc sống tôi không giấu nổi sự kinh ngạc. Thực ra nếu chỉ đi một mình có lẽ tôi đã không gọi thử món này, nhưng người bạn nước ngoài đi cùng tôi đã nói muốn ăn món bạch  tuộc sống nhân ngày sinh nhật của mình nên chúng tôi đã cùng nhau thử. Chủ quán đã cắt nhỏ bạch tuộc sống bằng kéo và đổ lên nó sốt ớt và dầu vừng rồi chúng tôi gắp từng miếng vẫn còn ngọ ngoạy bỏ vào miệng. Thật ngạc nhiên là nó thực sự ngon.  Nó có một hương vị của biển rất tuyệt vời, như một làn gió mát lành, nó rất hợp với bia nữa.

Năm nay nếu có đứa trẻ nào gõ cửa nhà tôi để xin kẹo, tôi sẽ phải đưa cho chúng xem 6 món ăn kinh dị này.

Người viết bài này là một blogger du lịch
Người dịch: Nhà báo Son Ji Ae