Sự nhìn nhận về Biển đông trong các Bản đồ Phương Tây cổ
• MER ORIENTALE, MER DE COREE, 1705 - Bản đồ cho thấy việc sử dụng đồng thời MER ORIENTALE (Biển Phương Đông) và MER DE COREE (Biển Hàn Quốc)
Đó là vào thế kỷ thứ 16 khi khu vực biển giữa Bán đảo Hàn và Quần đảo Nhật Bản bắt đầu xuất hiện trên bản đồ thế giới sau khi có những chuyến thám hiểm trên khắp thế giới. Từ thế kỷ thứ 16 đến đầu thế kỷ thứ 19, người phương Tây đã sử dụng các tên gọi khác nhau cho vùng biển này như Biển Joseon, Biển Hàn Quốc, Biển Đông, Biển Phương Đông, Biển Trung Quốc, Biển Nhật Bản nhưng tên gọi thường xuyên được sử dụng hiển nhiên là Biển Hàn Quốc.
Tuy nhiên, bắt đầu vào giữa thế kỷ thứ 19, tên gọi Biển Nhật Bản đã xuất hiện thường xuyên như tên gọi Biển Hàn Quốc và bắt đầu vào cuối thế kỷ thứ 19, tên gọi Biển Nhật Bản được chấp nhận rộng rãi hơn. Kể từ đầu thế kỷ 20, tên gọi Biển Nhật Bản phần lớn được sử dụng trên các bản đồ thế giới và các ấn phẩm.
Hải đồ mà Jean Francois de Galaup, comte de La Perouse, một nhà thám hiểm người Pháp và là sỹ quan hải quân đã xuất bản năm 1797 sau chuyến thám hiểm đại dương tới Hàn Quốc, Nhật Bản và Nga (Sakhalin) và một bản đồ khác về Thái Bình Dương do John Arrowsmith, một nhà địa lý người Anh vẽ vào năm 1798 đã xác định vùng biển này là Biển Nhật Bản. Sau đó, tên gọi Biển Hàn Quốc đã xuất hiện ít hơn.
Kể từ cuối thế kỷ 19, hầu hết các bản đồ đã sử dụng tên gọi Biển Nhật Bản. Khi cuộc chiến Nga - Nhật bùng nổ, hầu hết các báo trên thế giới đều sử dụng tên gọi đó trong các bài viết của mình và vì sự thống trị thuộc địa của Nhật Bản đối với Hàn Quốc nên tên gọi đó trở thành tên gọi được chấp nhận rộng rãi nhất.
Biển Đông trong tư liệu Hàn Quốc và bản đồ cổ.
Có thể tìm thấy ghi chép đầu tiên về việc sử dụng tên gọi Biển Đông trong cuốn sách lịch sử cổ nhất của Hàn Quốc ở thời Vua Dongmyeong của Vương Quốc Goguryeo tại Samguksagi (Lịch sử Tam Quốc, 1145). Samguksagi bao gồm 13 bài thơ nói về Biển Đông và Samgukyusa (Điển tích Tam Quốc, 1281) có 15 bài.
Một trong những tập bản đồ cổ nhất của Hàn Quốc, Sinjeung-donggukyeojiseungnam (Khảo sát mở rộng về địa lý Hàn Quốc, 1530) bao gồm bản đồ của tỉnh Gyeongsang, Hamgyeong và Gangwon rõ ràng nói đến vùng biển này là Đông Chỉ Đại Hải.
Bản đồ cổ nhất trong đó sử dụng chính xác tên gọi Biển đông (Donghae) là Bản đồ của Yeongnam do Hội đồng Quốc phòng Biên giới của Joseon in vào cuối những năm 1740.
Tên gọi Biển Nhật Bản xuất hiện đầu tiên vào năm 1602 trên bản đồ gọi là Mappa Mondo (Bản đồ thế giới hoàn chỉnh) do Matteo Ricci, một nhà truyền đạo Thiên chúa của Ý tại Bắc Kinh vẽ.
Những Quy phạm Quốc tế
Hội nghị Liên Hợp Quốc về Tiêu chuẩn hoá Tên gọi Địa lý (UNCSGN) và Tổ chức Thuỷ Văn Quốc tế (IHO) là hai tổ chức quốc tế đưa ra những chỉ dẫn thích hợp khi hai hay nhiều quốc gia cùng chung một đặc điểm địa lý không đồng ý về tên gọi chung.
○ Hội nghị Liên Hợp Quốc về Tiêu chuẩn hoá Tên gọi Địa lý (UNCSGN)
Nghị Quyết III/20 (năm 1977) của UNCSGN đề nghị rằng khi một đặc điểm địa lý thuộc chủ quyền của hơn một quốc gia hoặc được chia sẻ giữa hai hay nhiều quốc gia và các quốc gia cùng chung một đặc điểm địa lý đó không đồng ý một tên gọi chung thì quy tắc chung về bản đồ quốc tế học là tên gọi được sử dụng bởi mỗi nước sẽ được chấp nhận.
○ Tổ chức Thủy văn học Quốc tế (ITO)
Nghị quyết Kỹ thuật A 4.2.6 (1974) của Tổ chức Thủy văn học Quốc tế (International Hydrographic Organization, IHO) gợi ý rằng trong một trường hợp mà hai hoặc nhiều quốc gia cùng chia sẻ một đặc điểm địa lý nhất định (ví dụ một vịnh, eo biển, lòng sông hay quần đảo) và sử dụng các loại tên khác nhau thì các bên phải cố gắng đạt được thoả thuận để đưa ra một tên gọi riêng cho đặc điểm địa lý có liên quan. Nếu các bên có các ngôn ngữ chính thức khác nhau và không thể đồng ý về một tên gọi chung thì tên gọi theo mỗi ngôn ngữ sẽ được chấp nhận đối với các bản đồ và ấn phẩm trừ phi những lý do về kỹ thuật ngăn cản việc này trên các bản đồ nhỏ riêng lẻ, như English Channel/La Manche.