Bằng việc thống nhất Tam quốc, lãnh thổ và dân số của Silla đã tăng lên đáng kể, kinh tế của nước này cũng phát triển vượt bậc. Bên cạnh đó, Silla và nhà Đường cũng đã khôi phục lại mối quan hệ hữu hảo sau một thời gian chiến tranh trong quá trình thống nhất Tam quốc, các thương nhân, tăng lữ và du học sinh hai nước giao lưu qua lại tích cực với nhau. Hoạt động thương mại cũng diễn ra sôi nổi, Silla đã xuất khẩu hàng mĩ nghệ vàng bạc và nhân sâm,... sang nhà Đường, nhập khẩu sách, đồ sứ, vải lụa sa tanh, quần áo và sản phẩm thủ công,... Ngoài ra, các sản vật văn hoá và các thương nhân từ Tây Vực đã đến Silla thông qua Con đường tơ lụa và các tuyến đường biển.
Các cảng chính của Silla là cảng Ulsan và Danghangseong (ngày nay là Hwaseong, tỉnh Gyeonggi-do), thông qua đó rất nhiều hàng hóa từ Tây Vực và Đông Nam Á đã được nhập khẩu. Vào đầu thế kỷ 9, Tướng quân Jang Bo Go của Silla đã thành lập một căn cứ tiền tuyến ở Cheonghaejin (ngày nay là Wando, tỉnh Jeollanam-do) để chống cướp biển và cũng là trung tâm mậu dịch để thúc đẩy giao thương với các quốc gia láng giềng như Trung Quốc và Nhật Bản.
Sau khi Goguryeo bị sụp đổ, cuộc chiến chống lại nhà Đường của những người dân tị nạn Goguryeo vẫn tiếp diễn. Vào năm 698, một nhóm những người này dưới sự lãnh đạo của Daejoyeong cùng với tộc Malgal đã thành lập nên nhà nước Balhae gần núi Dongmosan ngày nay ở tỉnh Cát Lâm, Mãn Châu, Trung Quốc. Với sự thành lập của Balhae ở Mãn Châu, cục diện của khu vực Mãn Châu và bán đảo Triều Tiên đã trở thành cuộc đối đầu giữa Silla ở phía Nam và Balhae ở phía Bắc.
Balhae đã bắt đầu mở rộng lãnh thổ và giành lại quyền kiểm soát hầu hết lãnh thổ của Goguryeo cũ. Dưới triều đại vua Mu, Balhae đã kiểm soát phía Bắc của Mãn Châu. Vua Mun đã cải cách thể chế và dời kinh đô tới Sanggyeong (ngày nay là toàn bộ huyện Ninh An, tỉnh Hắc Long Giang) vào khoảng năm 755. Balhae tự hào là người kế thừa Goguryeo. Trong các thư tín gửi cho Nhật Bản, họ đều xưng là "vua Goryeo" với nghĩa là "vua Goguryeo". Balhae đã phát triển thịnh vượng đến mức được gọi là Haedongseongguk ("quốc gia thịnh vượng ở vùng biển phía Đông") nhưng sau đó đã sụp đổ vào năm 926 do sự phun trào của núi lửa Baekdusan và sự xâm lược của Khiết Đan.