“Phong cách Hanbok” (Hanbok lifestyle), bao gồm việc mặc Hanbok và những ứng xử văn hóa gắn liền với Hanbok, đã được công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia của Hàn Quốc. Ảnh trên chụp du khách mặc Hanbok đi bộ dọc theo Samdo Sugun Tongjeyeong, trụ sở của lực lượng hải quân trong triều đại Joseon (1392-1910) ở thành phố Tongyeong, tỉnh Gyeongsangnam-do. (Ảnh: Jeon Han / Korea.net)
Bài viết từ
Kim Seon Ah
Việc mặc Hanbok (trang phục truyền thống Hàn Quốc) và những ứng xử văn hóa gắn liền với Hanbok đã chính thức được công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, với tên gọi là “Phong cách Hanbok” (Hanbok lifestyle).
Theo thông báo vào ngày 20/7/2022, Cục Quản lý Di sản Văn hóa Hàn Quốc đưa “Phong cách Hanbok” đã vào danh sách di sản văn hóa phi vật thể quốc gia để giữ nguyên vẹn bản sắc và giá trị của dân tộc Hàn.
“Phong cách Hanbok” đề cập đến cách thực hành văn hóa, từ việc may Hanbok gồm 2 phần cơ bản là “Jeogori” (trên cùng) và “Chima” (váy) hoặc “Baji” (quần), mặc chúng nhằm thể hiện sự tôn trọng và lịch sự, đặc biệt là trong những dịp như đám cưới, sinh nhật, nghi lễ tổ tiên, các ngày lễ truyền thống...
Đầu tháng 3, CHA có kế hoạch chỉ định việc mặc Hanbok là Di sản văn hóa phi vật thể với tên gọi chính thức “Mặc Hanbok” nhưng quyết định chọn một tên gọi khác vì lo ngại khiến mọi người hiểu nhầm rằng “Phong cách Hanbok” chỉ bao gồm việc mặc bộ Hanbok.
Người Hàn Quốc đã mặc Hanbok từ thời cổ đại và điều này được chứng minh thông qua các di tích và hồ sơ như tranh tường lăng mộ từ triều đại Goguryeo (năm 37 TCN - năm 668) và các tài liệu lịch sử từ Trung Quốc. Trong Thời đại Tam Quốc (57 TCN - năm 668), người dân Hàn Quốc dần xác định cấu tạo cơ bản của một bộ Hanbok và sau khoảng thời gian phát triển cũng như thay đổi, các phần cơ bản của một bộ Hanbok được xác lập hoàn chỉnh như hiện nay.
Tên gọi “Hanbok” được cho là đã được sử dụng để phân biệt hàng may mặc trong nước với hàng may mặc được nhập khẩu từ phương Tây sau khi Hàn Quốc mở cửa cảng ra thế giới vào năm 1876. Cho đến thời điểm hiện tại, tên gọi này được sử dụng lần đầu tiên khi nào và bởi ai vẫn chưa được biết. Việc sử dụng Hanbok đã giảm đi rất nhiều trong cuộc sống hiện đại nhưng văn hóa mặc nó vẫn tồn tại lâu dài trong cuộc sống của người dân xứ sở Kim Chi.
“Hanbok không chỉ là một trang phục truyền thống đối với người Hàn Quốc mà là một phong tục quan trọng để mọi người thực hiện phép lịch sự và cầu chúc cho sức khỏe cùng hạnh phúc của mỗi thành viên trong gia đình. Đây là lý do tại sao Hanbok được coi như một di sản phi vật thể có giá trị cao”, CHA cho biết.
Trong khi đó, CHA cho biết “Phong cách Hanbok” được phân loại như di sản văn hóa phi vật thể thuộc loại hình cộng đồng vì nó được thực hiện bởi tất cả người dân Hàn Quốc, mà không phải được kế tiếp bởi bất kỳ nhóm hoặc cá nhân cụ thể nào.
Tính đến tháng trước, Hàn Quốc đã đưa tổng cộng 14 tiết mục vào danh sách di sản văn hóa phi vật thể có loại hình cộng đồng, bao gồm: Arirang (dân ca truyền thống); Jeda (cách pha trà); Ssireum (đấu vật truyền thống); Haenyeo (nữ thợ lặn); Kimchi damgeugi (văn hóa làm kim chi); Jeyeom (cách sản xuất muối truyền thống); Ondol (hệ thống sưởi ấm trong nhà); Jang damgeugi (cách làm nước sốt và tương truyền thống); Eosal (cách bắt cá); Hwalssogi (cách bắn cung truyền thống); Insam jaebae và Yakyong munhwa (cách trồng nhân sâm và các ứng dụng làm thuốc của nó); Makgeolli bitki (cách làm và chia sẻ rượu gạo sữa Makgeolli); Tteok mandeulgi (cách làm và chia sẻ bánh gạo); và Getbol eoro (cách bắt hải sản trên bãi bùn).
sofiakim218@korea.kr