Bức ảnh minh họa trong truyện tranh 'Dust Kid' của tác giả Jung Yu Mi đạt giải thưởng tại Hội chợ sách thiếu nhi quốc tế Bologna. (Culture Platform cung cấp)
Tác giả Jung Yu Mi với phong cách vẽ bút chì đen trắng đã thể hiện một cách khéo léo quá trình phát hiện ra cô bé bụi ở khắp mọi nơi trong nhà từ bàn trang điểm, dưới bàn ăn cho đến những ngóc ngách trong nhà tắm,... trong khi nhân vật chính dọn dẹp nhà cửa. (Culture Platform cung cấp)
Bìa sách 'Dust Kid' (Culture Platform cung cấp)
Tác giả Jung Yu Mi (Culture Platform cung cấp)
- Có lẽ chị viết cuốn sách không phải vì nghĩ rằng mình sẽ đạt giải, vậy cảm giác của chị như thế nào khi đạt được giải nhất?
Tôi hoàn toàn không nghĩ rằng mình sẽ đạt giải. Là một tác giả tôi rất hạnh phúc khi tác phẩm của mình nhận được sự đồng cảm. Nó trở thành một sức mạnh lớn khi nghĩ rằng ở đâu đó có người đang đọc và đồng cảm với tác phẩm của tôi. Tôi sẽ thực sự hạnh phúc nếu trong tương lai tôi tiếp tục sáng tác và tiếp tục được tiếp xúc với độ giả.
- Đứa bé bụi trong tác phẩm luôn giữa khoảng cách với nhân vật chính. Tại sao đứa bé bụi lại luôn trốn tránh nhân vật chính như vậy?
Bởi vì có lẽ nó cảm thấy rằng nhân vật chính không thích mình. Nếu như nhân vật chính không dọn bỏ nó đi thì có lẽ nó đã không trốn và cứ thể ở bên cạnh nhân vật chính. Cảnh nhân vật chính ăn cơm cùng với đứa bé bụi trong phần kết thúc của tác phẩm chính là khoảng khắc nhân vật chính tiếp nhận sự tồn tại cúa đứa bé bụi. Tôi nghĩ rằng sau câu chuyện này đứa bé bụi sẽ không còn trốn tránh nhân vật chính nữa.
- Nếu đứng trên góc nhìn của một đứa trẻ khi đọc sách thì chắc hẳn chúng sẽ thắc mắc tại sao đứa bé bụi lại cởi hết quần áo.
Tôi nghĩ rằng quấn áo chứa đựng nhiều yếu tố của một người và nó thể hiện những cái đó. Vì thế tôi muốn thể hiện đứa bé bụi là một tồn tại rũ bỏ tất cả những yếu tố đặc trưng của nhân vật chính.
- Trong phần cuối cùng nhân vật chính phát hiện ra đứa bé bụi đang ăn những hạt cơm trên bát cơm của mình nên đã xới thêm một bát để ăn. Vậy ý đồ của chị ở đây là gì?
Có rất nhiều hình ảnh tồn tại trong bản thân mỗi người. Hình ảnh mà mình hài lòng hay hình những ảnh ảnh ta khó chấp nhận đều tồn tại rất đa dạng, tuy nhiên cũng có rất nhiều hình ảnh ta không thể chấp nhận nó. Cảnh nhân vật chính và đứa bé bụi cùng nhau ăn cơm đã thể hiện một cách tượng trưng cho hình ảnh nhân vật chính chấp nhận những mặt không công nhận của bản thân và để nó cùng tồn tại.
- Ngoại hình của đứa bé bụi và nhân vật chính khá giống nhau. Phải chăng đứa bé bụi chính là cái tôi của nhân vật chính và của chính chị?
Tôi đã tạo nên đứa bé bụi là cái tôi khác của nhân vật chính. Đặc biệt, tôi đã nhân cách hóa hình ảnh mà bản thân tôi khó chấp nhận thành nhân vật đứa bé bụi.
- ' Chị đã có ngẫu hứng từ đâu để làm nên tác phẩm 'Dust Kid'?
Tôi đã tìm ý tưởng trong khi dọn dẹp nhà cửa một trong những việc của cuộc sống hàng ngày. Bản thân việc dọn dẹp rất có hứng thú với tôi. Dù dọn dẹp là một công việc mang tính vật lí lao động chân tay nhưng sau khi dọn dẹp xong thì công việc vật lí ấy mang lại cả sự biến đổi về mặt tâm lí. Qua kinh nghiệm cá nhân như vậy, tôi nghĩ rằng việc dọn dẹp là một việc tất yếu và có ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống.
- Tất cả các cảnh trong sách đều được sẽ màu đen trắng. Có lí do nào khiến chị lại đặc biệt chọn hình thức tranh đen trắng không?
Những bức tranh chì màu được vẽ tỉ mỉ với 2 màu đen và trắng mang lại hiệu quả rất thú vị. Nó là hình ảnh thực tế nhưng tôi lại cảm nhận được tính cảm thụ độc đáo được tạo nên thông qua việc miêu tả bằng bút chì
- Lí do gì khiến chị đi theo lĩnh vực hoạt hình dành cho thiếu nhi và văn học thiếu nhi?
Khi còn bé tôi rất thích truyện tranh và ngay cả bây giờ khi tôi đã lớn tôi vẫn thích nó. Vì thế, khi tôi làm ra hoạt hình đứa bé bụi thì truyện tranh cũng được ra đời một cách rất tự nhiên. Ở trong nước cuốn sách này được xếp vào loại bài tiểu luận hình ảnh, tiểu thuyết đồ họa,.... nhưng tôi rất vui vì nó đã được công nhận là một tác phẩm văn học thiếu nhi và đến tay các bạn nhỏ.
- Có tác phẩm hoạt hình hay sách trẻ em nào gây cảm động cho chị không?
Tôi rất thích cuốn sách thiếu nhi 'Đất nước của những con quái vật" và quá trình chuyển thể cuốn sách này thành phim hoạt hình cũng khiến tôi rất hứng thú. Cuốn sách (cuốn sách được xuất bản năm 1963 với cái tên ‘Where the wild things are’, được chế tác thành bộ phim hoạt hình cùng tên năm 2009) chứa đựng một câu chuyện đơn giản nhưng khi được chuyển thể thành phim, các câu chuyện và nhân vật hiện lên rất phong phú và được phát triển thành câu chuyện trưởng thành. Quá trình từ một ý tưởng nhỏ như vậy được tạo nên thành những câu chuyện phong phú khiến tôi cảm thấy rất thúc vị.
- Chị sẽ chọn chủ đề gì cho tác phẩm tiếp theo?
Hiện tại tôi đang tiến hành thực hiện phim hoạt hình ngắn. Tác phẩm này cũng được thực hiện theo chủ đề nhân vật gặp được đứa trẻ nội tâm của mình và yêu nó. Sau khi hoàn thành xong, tôi sẽ thực hiện chuyển thể phim hoạt hình ngắn 'Trò chơi tình yêu' hoàn thành năm ngoái thành truyện tranh. Ngoài ra tôi cũng đang có ý tưởng cho nhiều truyện tranh đa dạng khác.
- Trong tương lai chị có hi vọng muốn làm điều gì nhất?
Tôi muốn sáng tác ra những tác phẩm đi tìm những câu hỏi và những điều băn khoăn mà chúng ta gặp trong cuộc sống. Trong quá trình đó tôi mong có thể tìm được những điều đáng trân trọng và hi vọng có thể chia sẻ điều đó cho nhiều người.
- Đối với chị thì ý nghĩa của việc viết văn là gì?
Tôi luôn thấy thú vị mỗi khi nhìn thấy hình ảnh và hành động của những đứa trẻ. Những trò chơi mà chúng sử dụng trí tưởng tượng phong phú trong đó đã tạo nên ngẫu hứng cho việc sáng tác của tôi. Vì thế mà khả năng giao tiếp với thiếu nhi sẽ trở thành một dấu quan trọng trong phương hướng của những tác phẩm của tôi trong tương lai.