Vài năm trước đây, các tác phẩm âm nhạc cổ điển ở Hàn Quốc chủ yếu là nhạc Châu Âu. Nền âm nhạc Hàn Quốc đã và đang giữ gìn phương thức âm nhạc truyền thống của mình. Nhạc truyền thống của Hàn Quốc và nhạc cổ điển của Phương Tây căn bản là khác nhau. Vào tháng giêng vừa qua, Dàn giao hưởng KBS lần đầu đã trình diễn tác phẩm "Rising Dragons" trong chương trình "Song of the Dragons Flying to Heaven".
Giáo sư Lim Jun Hee, người được biết đến với các sáng tác mang phong cách Hàn Quốc đi theo hơi hướng quốc tế.
"Song of the Dragons Flying to Heaven" là một khúc sử thi của Hàn Quốc ca ngợi sự thành lập vương triều Joseon được giáo sư, nhà soạn nhạc Trường đại học Tổng hợp nghệ thuật Hàn Quốc Lim Jun Hee sáng tác. Thế giới tác phẩm của bà khá đa dạng và phong phú. Bà đã viết "Soul of Mate" - một vở opera kể về câu chuyện tình yêu, "Uboossisa" - một vở canata truyền thống, "sông Hàn" - một vở canata dựa trên nhạc giao hưởng, "Hanbul" - một tuyển tập các bài hát được sáng tác dựa trên cuốn tiểu thuyết "Song of a Woman's Soul", "Dancing Arirang" - một tác phẩm dành cho dàn nhạc, vở nhạc kịch "Bari", tác phẩm âm nhạc thính phòng "Dancing Sanjo", hai bài thơ "Yearning for You" và "Cầu vồng", hay "Duduri" - một bản nhạc kết hợp giữa âm nhạc hiện đại và bộ gõ samulnori truyền thống. Thông qua các tác phẩm này, phong cách sáng tác của bà đươc đánh giá là những tác phẩm truyền thống của Hàn Quốc đi theo hơi hướng toàn cầu.

"Dancing Sanjo" (trên) và "Yearning for you" (dưới) là hai trong số các album của giáo sư Lim, bộ sưu tập các bài hát truyền thống của bà đã được bán qua Sony Music
Đặc biệt vào năm 2006, "Soul Mate" được ra mắt tại Nhà hát Opera Frankfurt và đã được đánh giá là sự kết hợp tuyệt vời giữa âm nhạc Hàn Quốc và các yếu tố âm nhạc Châu Âu. Vở Opera sớm được công diễn tại Nhật Bản, thế vận hội Bắc Kinh năm 2008 và đã nhận được các phản hồi tích cực. Vào năm 2011, tác phẩm "Uboosasisa" đã đạt giải thưởng trong cuộc thi âm nhạc của Hàn Quốc và điều này đã mở đường cho nền âm nhạc truyền thống phát triển trên sân khấu toàn cầu, là sự khởi đầu của một thể loại nhạc mới, đó là nhạc kết hợp giữa âm nhạc truyền thống Hàn Quốc và nhạc Phương Tây.
"Yearning for You" là tuyển tập các bài hát được viết dựa trên thơ của tác giả Lim. Nó bao gồm 21 bài hát nổi tiếng nhất của bà.
Khi còn hoc cử nhân tại trường đại học Yonsei và sau đó học thạc sĩ tại đại học Indian (Mỹ), bà đã từng theo đuổi dòng nhạc đương đại phương Tây. Trong thời gian học ở Mỹ, bà đã bị sốc khi các giáo sư và đồng nghiệp yêu cầu bà chơi một số thể loại nhạc truyền thống của Hàn Quốc. Bà chợt nhận ra một điều: Tại sao người Hàn Quốc lại không biết rõ về chính âm nhạc truyền thống của nước mình? Từ đó bà bắt đầu học về âm nhạc truyền thống Hàn Quốc và bắt đầu tìm ra phong cách riêng thông qua việc sử dụng phương thức nhạc truyền thống, đắm mình trong giao tiếp với công chúng thông qua các tác phẩm âm nhạc truyền thống được tái tạo lại với các yếu tố hiện đại.
Korea.net đã có buổi phỏng vấn với giáo sư và cùng nghe bà chia sẻ về các tác phẩm.
Vào ngày 2 tháng 12 năm 1981 tờ báo Kyunghyang đã đưa tin cô sinh viên Lim Jun Hee 23 tuổi nhận được huy chương vàng trong cuộc thi ca hát đại học và đã nhận được một giải thưởng lớn là cây đàn piano. Cô gái ấy đã tặng giải thưởng đó cho giáo hội Jangno Ilsan ở Geonggi- do. Đó là một hành động rất hào phóng, Bà không cảm thấy tiếc nuối một chút nào sao? Vào năm 1981, khi lần đầu tiên tham gia vào một cuộc thi ca hát, tôi đã dành được giải thưởng lớn nhất là một chiếc Piano. Tôi không hề có ý nghĩ tiếc chiếc piano đó và đã tặng nó cho nhà thờ. Sau đó tôi được biết rằng những người ở nhà thờ đã được hưởng lợi từ chiếc đàn ấy. Tôi nghĩ rằng mình khá hào phóng và sự hào phóng ấy cho đến bây giờ vẫn chưa bao giờ thay đổi.
Giáo sư Lim đang nhấn mạnh những giá trị âm nhạc nghệ thuật sẽ đem đến một điều gì đó cho con người.
Giáo sư có thể trở thành một ca sỹ nhưng lại lựa chọn lĩnh vực sáng tác,có lẽ nào điều đó là do ảnh hưởng từ người mẹ của giáo sư? Không ai trong gia đình tôi học về âm nhạc. Thay vào đó, có một số người học hội họa, vẽ và các bộ môn nghệ thuật truyền thống khác. Sự thật là mẹ ảnh hưởng đến tôi rất nhiều và giúp tôi trưởng thành như một chuyên gia trong lĩnh vực này. Bà là người phụ nữ đầu tiên tốt nghiệp từ Khoa Văn học Hàn Quốc tại Đại học Yonsei. Bà ấy luôn nói rằng phụ nữ cũng cần phải có triết lý riêng của mình. Bà truyền cảm hứng cho tôi trong một loạt các lĩnh vực. Nhờ có bà, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những gì mình nên làm khi lớn lên.
Bài hát của tôi "Land of Morning Calm" đã được sử dụng tại lễ nhậm chức của Tổng thống Kim Dae-jung vào năm 1998. Bài hát chứa đựng nhiều ý nghĩa và thông điệp. Thông qua bài hát, tôi muốn khuyến khích mọi người vượt qua cuộc khủng hoảng tài chính. Tôi hy vọng rằng những người có khả năng mạnh mẽ sẽ tham gia vào lực lượng xây dựng và cải thiện thế giới. Lời bài hát được viết bởi mẹ tôi. Bà đã dạy cho tôi rất nhiều bài thơ tuyệt vời cũng như các tác phẩm văn học thấm nhuần tinh thần yêu nước khác. Tôi thích những tuyển tập thơ của nữ tu Lee Hae-in và các tác phẩm của tác giả Kang Eun-gyo, Choi Young-mi, Ko Un và Ki Hyung-do.
Giáo sư cũng là một thành viên của Dàn hợp xướng nam & nữ thành phố Seoul. Bà cũng thực hiện công việc truyền giáo bằng cách ca hát. Vậy giáo sư có từng sáng tác âm nhạc trong thời thơ ấu của mình hay không? Khi còn trẻ, tôi là một người vô cùng năng động và tò mò. Bạn bè của tôi và tôi rất thích ca hát, chơi guitar và nhảy múa bất cứ nơi nào chúng tôi đi, kể cả trong chiếc váy ngắn. Khi học năm hai trung học, tôi đã được chọn là một nhà truyền giáo đi vòng quanh nước Mỹ suốt năm đó, tôi đã hoàn toàn bị hấp dẫn bởi công việc này và để lại đằng sau sự nghiệp nghiên cứu của mình.
Tôi đã học hát khi còn học trung học, nhưng đó chỉ là một sở thích. Tôi không nghiên cứu quá chuyên sâu cho đến khi tôi bước vào năm cuối cùng ở trường trung học. Giáo sư Choi Hun-cha khuyên tôi nên vào khoa sáng tác tại Đại học Yonsei. Tôi nghĩ anh ấy đã có một cái nhìn sâu sắc vào khả năng và tài năng của tôi.
Các kinh nghiệm và sự nghiệp của giáo sư xây dựng được là một phần quan trọng nhất trong tài năng của bà. Tuy nhiên, nhiều người lại nghĩ rằng tài năng của bà là bẩm sinh. Hầu hết các chuyên gia âm nhạc đều có đôi tai nhạy cảm. Điều đó cũng đúng với tôi. Khi tôi học ở Mỹ, tôi đã nghe rất nhiều người nói rằng tôi có một tai tuyệt vời. Có một sự thật là bạn sẽ có thể hát tốt hơn nếu như có một đôi tai lắng nghe giai điệu thật tốt. Nghe tốt sẽ hát tốt.
Để hoàn thành một tác phẩm, giáo sư phải vượt qua những giới hạn của thời gian và sự chịu đựng. Vậy đâu là giai đoạn khó khăn nhất? Là một nhà soạn nhạc nữ, tôi có rất nhiều khó khăn. Hầu hết các nhà soạn nhạc nữ sẽ hiểu điều này. Một nửa số nhà soạn nhạc nữ ở Hàn Quốc không kết hôn. Việc sáng tác đòi hỏi ở chúng tôi rất nhiều thời gian, năng lượng và công sức. Tuy nhiên, tôi đã kết hôn. Khi nhìn lại, tôi thấy mình có thể tập trung vào âm nhạc nhiều hơn vì tôi có nhiều thời gian rảnh hơn so với những người khác. Ngoài ra, tư tưởng, cách suy nghĩ cũng giúp tôi sử dụng thời gian một cách thông minh và khôn ngoan hơn. Hơn nữa, kinh nghiệm nuôi dạy con cái và chăm sóc mẹ chồng cũng đi vào trong các bài hát của tôi. Điều đó làm cho các tác phẩm nhận được nhiều sự đồng cảm từ người nghe.
Tôi tin rằng âm nhạc và nghệ thuật là những nghiên cứu cơ bản của nhân loại. Tôi luôn luôn suy ngẫm về những loại hình âm nhạc mà con người đòi hỏi. Nghệ thuật không bao giờ có thể tách rời cuộc sống hàng ngày. Tôi muốn chia sẻ với mọi người những gì tôi có. Một số nghệ sĩ có lẽ đang căng thẳng và lo sợ rằng sự nổi tiếng hiện tại họ đang được hưởng có thể nhanh chóng biến mất. Tôi luôn cố gắng giữ vững suy nghĩ nghệ thuật tồn tại là để cho đi, không phải để nhận lại trong tâm trí của mình. Đó là lý do tại sao tôi có thể tự do và không chịu áp lực căng thẳng.
Trên thực tế, cuộc sống thường ngày của tôi khác xa sự rực rỡ, hào nhoáng trên sân khấu. Tôi đọc, suy nghĩ và sáng tác mỗi ngày. Điều đó có thể bị coi là nhàm chán, nhưng tôi luôn hạnh phúc khi làm những công việc đó.
Văn học và âm nhạc không thể tách rời. Hầu hết các tác phẩm của giáo sư đều đi theo một motif trong văn học cổ điển Hàn Quốc. Điều gì đã truyền cảm hứng cho giáo sư? Khi tôi ở Mỹ để nghiên cứu âm nhạc đương đại, tôi cũng có quan tâm đến thế giới của văn học và tôn giáo. Lý do lớn nhất khi làm vậy là tôi muốn giúp đỡ để lại một dấu ấn trong thế giới của những người sống từ các thế hệ trước, thế hệ của cha và mẹ tôi. Tôi đã cảm thấy mình có trách nhiệm phải làm sáng tỏ điều này từ thời thơ ấu.
Tôi đã có những cảm xúc lẫn lộn khi đọc "Honbul", một cuốn tiểu thuyết sử thi được viết bởi tác giả Choi Myung-hee. Choi đã dành 17 năm để tạo ra "Honbul" và qua đời ở tuổi 40. Tôi cảm thấy cần phải làm nổi bật tinh thần đặc trưng trong cuốn tiểu thuyết này. Là một nhà soạn nhạc nữ, tôi muốn tái tạo nó từ quan điểm của riêng mình và nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu thực hiện điều đó với các nhạc cụ truyền thống. Đó là cách tôi bắt đầu để tạo ra tuyển tập "Honbul" của mình, bắt đầu từ năm 2003. Tính đến nay, tôi đã viết được tổng cộng năm phần. Tất cả trong số chúng đã được xuất bản theo hình thức của các bản concerto, với các nhạc cụ khác nhau được sử dụng cho từng phần. Phần đầu là sự xuất hiện của đàn tam thập lục, Gayageum, và phần cuối cùng là sự trình diễn của đàn fiddle hai dây - haegeum. Nó đã nhận được sự đón nhận nồng nhiệt bởi các khán giả nước ngoài và bước đầu gây được ấn tượng với các nhà soạn nhạc phương Tây. Hiện nay, tôi đang sáng tác phần thứ sáu của loạt tuyển tập này, với dự tính sẽ là sự xuất hiện của đàn geomungo 6 dây.
Tác giả Lim Jun-hee muốn mở rộng tính phổ cập của nghệ thuật giao tiếp bằng âm nhạc, không phân biệt quốc tịch hay chủng tộc.
Nhiều tác phẩm của giáo sư có motif của Joseon cổ xưa, điển hình như "Uboosasisa", "Song of the Dragons Flying to Haeven" và "Soul Mate". Xin giáo sư cho biết lý do của việc này? Bài thơ "Uboosasisa" được viết bởi Yun Seon-do dựa trên câu chuyện của một ngư dân Joseon. Nó đã nhận được lời mời của Hwang Byung-ki và sau đó là đạo diễn nghệ thuật của dàn nhạc giao hưởng quốc gia Gugak. Đó là một tác phẩm tuyệt vời và có giá trị nổi bật. Tôi đã viết tác phẩm đó thành một loạt 4 phần, mỗi một phần nói về mùa xuân, mùa hè, mùa thu và mùa đông. Nó kéo dài khoảng hai giờ. Trong quá trình sản xuất, tôi đã học và hiểu sâu hơn về ý nghĩa duy nhất của mỗi từ. Một lần nữa, tôi nghĩ rằng người dân Hàn Quốc nên tìm hiểu về âm nhạc của riêng mình, thay vì chỉ chăm chú vào những tác phẩm đã nổi tiếng trên toàn thế giới, chẳng hạn như của Shakespeare.
Năng lượng sáng tác của giáo sư tới từ đâu? Nó dường như không bao giờ cạn kiêt. Để tìm hiểu về các thể loại mới của âm nhạc truyền thống và để có được kinh nghiệm đầu tay về các âm thanh cổ, tôi đã lắng nghe và xem các màn trình diễn của những nghi lễ cung điện hoàng gia cổ đại, chẳng hạn như Jong-myo-je Rye-ak, Mun-myo-je-rye- ak, Su-je-cheon và Yeo-min-rak...tất cả các loại hình cụ thể của âm nhạc cổ điển Hàn Quốc. Khi càng nghiên cứu nhiều hơn, tôi càng muốn chia sẻ chúng với mọi người. Khi chuẩn bị cho những buổi biểu diễn như vậy, tôi đã học được rằng có rất nhiều nhạc cụ truyền thống tuyệt vời. Có pyeongyeong, pyeongjong, eo, bu và trống bak, tiếp theo là các nhạc cụ thổi khí. Tất cả chúng đều phát ra những âm thanh độc đáo mà không bao giờ có thể nghe thấy ở bất cứ nơi nào khác trên thế giới.
Ngoài ra, tôi tin rằng chúng ta có rất nhiều chất liệu âm nhạc có thể chia sẻ. Bắt đầu từ đầu năm nay, tôi đã tham gia vào một chương trình tư vấn âm nhạc tại một dàn nhạc hàn lâm. Vai trò của tôi dung hòa giữa người viết lời nhạc kịch và nhà soạn nhạc, đồng thời hỗ trợ sự kết nối giữa họ. Ở đây, tôi thích chọn các tác phẩm có chất liệu truyền thống. Có hai tác phẩm đang được dàn dựng. Đầu tiên là "Red Portrait" có nội dung về quá trình Yun Du-seo, một học giả Nho giáo tự họa bức chân dung của mình. Tiếp theo là "Aria of Heaven" có nội dung nêu bật cuộc đời của nhà soạn nhạc Yun Isang. Dự kiến nó sẽ được trình chiếu tại một hội thảo vào tháng 3. Sau khoảng một năm luyện tập, tôi có thể đem tác phẩm trình diễn tại các sân khấu chính thức. Một số thành viên trong dàn nhạc và các nhạc sĩ đang chờ đợi sự hòa hợp với các đối tác của họ. Tôi hy vọng rằng mình có thể giúp họ làm được điều này.
Có sự hài hòa giữa logic và cảm xúc trong công việc của giáo sư. Nhiều người giật mình bởi khả năng tự soạn lời cho một loạt các tuyển tập tác phẩm của bà. Ngoài ra, giáo sư còn có phong cách sử dụng khác nhau với cùng một nhạc cụ. Vậy đằng sau đó có ẩn chứa tính toán hay mục đích gì không, thưa giáo sư? Từ "thành phần" chính nó đã ẩn chứa ý nghĩa để chỉ các bộ phận cấu thành. Sự thật là tôi luôn đặt ra yêu cầu hay tính toán khi viết một bài hát. Quản lý thời gian cũng rất quan trọng.
Mất khoảng hai năm để hoàn thành "Song of the Dragons Flying to Heaven", tác phẩm đã được trình diễn tại buổi hòa nhạc năm mới của đài KBS. Mặc dù tôi vẫn thấy có rất nhiều thiếu sót, tác phẩm cũng đã cho khán giả một trải nghiệm mới về nhạc cụ truyền thống Hàn Quốc. Đây thực sự là một điều vô cùng ý nghĩa khi lần đầu tiên dàn nhạc đại diện cho Hàn Quốc chơi nhạc cung đình truyền thống, sáng tác bởi nhạc sĩ người Hàn Quốc tại một buổi hòa nhạc được tổ chức vào ngày đầu tiên của năm mới. Tôi nghĩ rằng nó cần phải được coi là điều đương nhiên. Tại sao trước đây chúng ta chưa bao giờ nghĩ về điều này?
Tác giả Lim Jun-hee muốn bày tỏ với người dân Hàn Quốc về "jeong" trong các tác phẩm của mình. Jeong - theo định nghĩa của bà là tình yêu con người dành cho cộng đồng cũng như cho hòa bình.
Tác phẩm "Hangang" của giáo sư gợi nhớ đến "Tổ quốc của tôi" của Smetana. Có phải giáo sư đã lấy cảm hứng từ lịch sử Hàn Quốc? Tôi mô phỏng theo Smetana. Tôi đã bày tỏ mong muốn của mình là tất cả mọi người đều đoàn kết và được công nhận trên toàn cầu. Ngoài ra, tôi muốn truyền bá một thông điệp hòa bình và hòa hợp.
Tôi tin rằng thể loại nhạc này sẽ thể hiện tình yêu của người dân Hàn Quốc đối với nhân loại và "văn hóa tình cảm" của Hàn Quốc. Ví dụ, thông qua âm nhạc của mình, Beethoven cố gắng truyền tải tới mọi người sự giác ngộ về tình yêu, hòa bình và tôn trọng đối với nhân loại. Tôi thông cảm sâu sắc với ông ấy. Tôi muốn truyền đạt một thông điệp hòa bình và tình yêu thông qua những bài hát của mình. Tác phẩm "Cantata" và "Song of Arirang" của tôi là một phần mở rộng của điều này.
Tôi tin rằng âm nhạc Hàn Quốc là công cụ hoàn hảo để thể hiện "jeong", tính cách đáng chú ý của người dân Hàn Quốc. Tôi muốn xác định nó như là tình cảm của những người yêu dành cho nhau và của con người dành cho hòa bình. Tuy nhiên, Hàn Quốc hiện nay đang chia thành hai miền Nam - Bắc. Tôi muốn quên đi ý thức hệ và gặp gỡ những đối tác rộng hơn có chung những ý tưởng âm nhạc.
Tác phẩm "Soul Mate" được trình diễn bởi Dàn nhạc Giao hưởng Quốc gia vào năm ngoái, đã được đón nhận một cách nồng nhiệt. Tuy nhiên , một số người lại chỉ trích cốt truyện đơn giản của nó, khi mà số mệnh của các nhân vật được quyết định và gắn bó với những người có cùng địa vị xã hội hay cùng một tằng lớp. Liệu có lý do nào để giáo sư không thay đổi cốt truyện? Câu chuyện ban đầu có nội dung về cuộc gặp của nam nhân vật chính với thân phận cao quý và nữ chính là một cô hầu gái. Tuy nhiên, khi đi vào sản xuất, chúng tôi quyết định đơn giản hóa cốt truyện. Giờ đây tác phẩm tập trung chủ yếu vào ý nghĩa thiên mệnh của mối quan hệ người-với-người.
Công việc nào cũng bị ảnh hưởng nhiều bởi thời gian sản xuất. Hầu hết các tác phẩm đều được sản xuất trong khoảng thời gian tối tăm và buồn bã. Nhóm chúng tôi đã quyết định để câu chuyện đi đến một kết thúc có hậu. Thay vào đó, chúng tôi chú trọng vào các nhận vật để tạo nên sự thú vị. Tuy nhiên, đối với tôi mà nói, câu chuyện vẫn còn khá đơn giản. Nó cần thêm những chi tiết bi kịch hơn nữa.
"Soul Mate" là một sự kết hợp của âm nhạc truyền thống Hàn Quốc và các yếu tố châu Âu. Trong hình là buổi diễn "Soul Mate" tại Singapore vào tháng 10 năm 2014. .
Không có ranh giới rõ ràng giữa âm nhạc cổ điển châu Âu và gugak truyền thống Hàn Quốc. Khi kết hợp chúng lại với nhau, giáo sư tạo ra những gì? Thành phần chính là sự sáng tạo. Về cơ bản, nó là quá trình dung hợp tất cả những kinh nghiệm của bạn và tạo ra một điều mới. Tôi có thể quyết định xem có nên sử dụng chất liệu truyền thống hoặc các chất liệu hiện đại hay không. Đối với tôi, tôi muốn sử dụng một chất liệu có thể thể hiện phong cách của riêng mình. Tôi luôn luôn quan sát để khám phá các yếu tố truyền thống và chuyển chúng thành một phong cách hiện đại.
Nhạc cụ truyền thống như fiddle hai dây, haegeum, và đàn tam thập lục Gayageum, có thể phát ra những âm thanh hiện đại, tùy thuộc vào cách chúng được chỉnh. Tôi muốn tạo ra những âm thanh tự nhiên và làm mới chúng để phá bỏ ranh giới của thể loại.
Tôi hiện đang làm việc trong dự án tác phẩm "Pantheon" với tác giả Go Jae-Gwi. Tác phẩm sẽ được dàn dựng để có thể trình diễn trên sân khấu vào tháng 4. Sẽ là sớm để nói về nó từ bây giờ. Đó là một câu chuyện diễn ra ở một vùng đất đóng băng không có không gian và thời gian. Nhân vật chính là một người đang cố tự nhận dạng bản thân, anh ta luôn tồn tại với những câu hỏi như "Tôi là ai?" và "Tại sao tôi lại sinh ra?". Tôi muốn thể hiện màu sắc và phong cách của riêng mình trong công việc này. Tôi muốn đem âm nhạc phổ biến cho tất cả mọi người, không phân biệt quốc tịch hay sắc tộc.
Đối với giáo sư âm nhạc có ý nghĩa như thế nào? Đó là tình yêu dành cho đồng bào của tôi, thể hiện qua âm nhạc.
Vẻ đẹp của âm nhạc chỉ có thể được thưởng thức nếu con người yêu thương đồng loại của mình. Nếu không có nó, âm nhạc chỉ là vô nghĩa.
Wi Taek Hwan, Lee Seung Ah - Korea.net
Ảnh: Jeon Hwan, Wi Taek Hwan.
whan23@korea.kr