Nhân vật đồ họa tác giả webtoon Maanchwee tự vẽ chính mình. (Ảnh: Maanchwee)
Bài viết từ
Wu Jinhua
Ý tưởng “nhìn thấy mùi hương chứ không phải ngửi” đã bắt đầu từ đâu?
“Cô gái thấy mùi hương” của tác giả Maanchwee là bộ truyện webtoon lãng mạn kể về quá trình điều tra phá án của một cô gái có khả năng nhìn thấy mùi hương, bằng khả năng kỳ lạ của mình đã giúp cho đội cảnh sát phá được hàng loạt vụ án giết người nguy hiểm.
Tác giả Maanchwee đã bắt đầu bước chân vào ngành công nghiệp webtoon từ năm 2009 với bộ truyện “Mongjupe” giả tưởng xây dựng các nhân vật có năng lực đặc biệt, và bắt đầu trở nên nổi tiếng với bộ webtoon “Cô gái thấy mùi hương” được đăng nhiều kỳ trong khoảng 3 năm từ 23/07/2013 – 28/06/2016. Bộ truyện đã đạt được số lượt xem tích lũy là 10 triệu / tháng và được dựng thành phim truyền hình.
“Cô gái thấy mùi hương” cũng đã được dịch sang 8 thứ tiếng như tiếng Anh, Nhật, Trung, Thái, Indonesia, Tây Ban Nha, Pháp và Đức. Sau đó, Maanchwee thông qua truyện “Tủ khóa và Người mở” được ra mắt vào năm 2020 bắt đầu hoạt động như một nhà biên kịch webtoon. Giống như các tác phẩm trước đây của cô, các nhân vật đều có sức mạnh siêu nhiên đuổi theo hoặc chạy trốn lẫn nhau.
Những câu chuyện độc đáo đầy tính sáng tạo, xúc tích và không hề có một chi tiết nào thừa thãi, đó dường như là màu sắc riêng của chính tác giả Maanchwee thể hiện trong mỗi tác phẩm của mình.
Trong buổi phỏng vấn trực tiếp được thực hiện với phóng viên của Korea.net, tác giả Maanchwee, người từ nhỏ đã có mơ ước trở thành tác giả truyện tranh chia sẻ: “Một câu chuyện làm tôi xao xuyến khiến tôi nảy sinh sự kỳ vọng sẽ xuất hiện ngay trước mắt”.
Tại sao các tác phẩm của bạn “Mongjupe”, “Cô gái thấy mùi hương” và “Tủ khóa và Người mở” đều có những nhân vật sở hữu sức mạnh siêu nhiên?
Tôi khá hứng thú với câu chuyện của những người có khả năng đặc biệt sống trong xã hội hiện đại. Tôi đã thử làm webtoon ở các thể loại khác nhưng điều kỳ lạ là tôi thậm chí không thể nghĩ ra lời thoại nào để khiến câu chuyện trôi chảy. Tôi thường lấy ý tưởng cho các nhân vật từ những thứ khác ngoài con người.
Ví dụ, nhân vật chính trong “Mongjupe” có khả năng dùng bút chì vẽ trên mặt đất một bức tranh có thể dựng lên không gian ba chiều, một ý tưởng mà tôi có được từ “Sketch Up”, một phần mềm mô hình hóa 3D phổ biến vào thời điểm đó. Ngay khi tôi nhìn thấy màn hình với những cây cột 3D mọc lên, tôi đã nghĩ: “À, mình có thể sử dụng sức mạnh này cho nhân vật chính”.
Một phân cảnh trong webtoon “Cô gái thấy mùi hương”. (Ảnh: Maanchwee)
Nhân vật chính Yoon Sae-ah trong bộ webtoon “Cô gái thấy mùi hương” khá độc lạ khi có khả năng nhìn thấy mùi hương. Vậy ý tưởng đó là từ đâu ra?
Điều đã truyền cảm hứng cho tôi vào thời điểm đó là sự phổ biến của các tác phẩm trên Naver Webtoon có hình ảnh chuyển động trên màn hình. Điều đó khiến tôi nghĩ ra một cách tiếp cận khác với các “giác quan”. Tôi bắt đầu nghĩ, “webtoon bình thường đã bỏ qua những giác quan nào?” và ngay lúc đó hình ảnh xuất hiện trong đầu là “mùi hương của trà”. Nhờ vậy mà tôi đã nghĩ ra ý tưởng “nếu như có thể nhìn thấy được mùi hương thì sẽ như thế nào?”. Sau đó thì tôi chọn thể loại điều tra bằng đồ vật để có thể khai thác hiệu quả nhất cho thể loại này.
“Cô gái thấy mùi hương” đã liên tục được xuất bản trong 3 năm. Một câu chuyện dài như vậy thì trong quá trình sáng tác điểm nào được lưu ý nhiều nhất?
Việc phát hành webtoon điều tra tội phạm hai lần một tuần không hề dễ dàng. Tôi đã làm việc từ sáng đến tối (cười). Độc giả đọc các câu chuyện của tôi một cách nhanh chóng và kết quả là tôi phải làm việc cật lực để sản xuất ra những tập mới.
Để có thể truyền tải một cách chính xác và dễ hiểu nhất cho độc giả về “mùi hương” thông qua lời nói, tôi đã đặt những món đồ có mùi hương bên cạnh máy tính trên bàn làm việc, vừa ngửi mùi của những món đồ đó vừa viết kịch bản. Để duy trì mạch chính của câu chuyện và đảm bảo tính chuyên nghiệp, tôi đã thêm thông tin về mùi ở cuối mỗi tập. Bộ webtoon này nói về công việc điều tra tội phạm nhưng tôi đã phải luôn chú ý cẩn thận để không đi chệch khỏi sắp đặt nhân vật “nhìn thấy mùi”.
Các tác phẩm đã được biên dịch và giới thiệu với độc giả nước ngoài. “Cô gái thấy mùi hương” đặc biệt ăn khách ở Trung Quốc, nơi người hâm mộ nói rằng họ đã đọc bộ truyện này nhiều lần.
Có lẽ sức hấp dẫn của bộ truyện này nằm ở chỗ nó khá đặc biệt. Mùi hương là thứ sẽ mất dần đi và không thể được sử dụng làm bằng chứng chắc chắn, và tôi nghĩ điều đó góp phần tạo nên bầu không khí căng thẳng và bí ẩn của toàn bộ câu chuyện. Các nhân vật phụ cũng đặc biệt như những nhân vật chính, và tôi nghĩ đó là cách độc giả quan tâm đến webtoon cho đến khi kết thúc.
“Cô gái thấy mùi hương” đã được chuyển thể thành phim truyền hình và phát sóng vào năm 2015. Bên trái là nhân vật chính Yoon Sae-ah của bộ webtoon, và bên phải là tạo hình phiên bản người thật (live-action) của nhân vật chính do diễn viên Shin Se-kyung đảm nhận. (Ảnh: Trang Facebook của Đài truyền hình SBS)
“Cô gái thấy mùi hương” bản chuyển thể có gì khác so với nguyên tác dưới góc nhìn của tác giả bộ truyện?
Bộ phim truyền hình kể một câu chuyện hoàn chỉnh qua các tập dài 40 phút, một thể loại hoàn toàn khác. Điều này đã thay đổi quan điểm của tôi về việc chuyển thể. Webtoon có nhiều tự do hơn trong phim ảnh về việc đạo diễn. Bạn có thể tự do điều chỉnh số lần cắt, bỏ qua một số cảnh khi cần thiết hoặc xóa tất cả trừ những cảnh bạn muốn nhấn mạnh. Việc lên kế hoạch đạo diễn có vẻ rất khó khăn nhưng dường như tôi lại khá thích quá trình suy nghĩ về điều này (cười).
Sau “Cô gái thấy mùi hương”, chị đã đảm nhiệm vai trò viết kịch bản cho “Tủ khóa và Người mở”. Nếu giới thiệu một cách ngắn gọn với độc giả Korea.net về vai trò biên kịch?
Nếu nói một cách đơn giản thì biên kịch là một người làm ra “câu chuyện” của tác phẩm và “nội dung hình ảnh”. Vai trò chính của biên kịch là tạo ra “nội dung hình ảnh” với mạch kịch bản và biểu hiện sau đó chuyển nó cho tác giả hình ảnh. Mặt khác, đối với một tác giả hình ảnh, việc phải vẽ tỉ mỉ từng chân tơ kẽ tóc là một công việc đòi hỏi cần rất nhiều thời gian.
Nghe nói chị đã tham gia chiến dịch “Cộng đồng bảo vệ bản quyền tác giả webtoon” do Cơ quan Bảo vệ bản quyền Hàn Quốc (KCOPA) tiến hành. Với tư cách là một tác giả, chị có điều gì muốn nhấn mạng với độc giả liên quan đến vấn đề bản quyền?
Trong thời gia ra bộ truyện “Tủ khóa và Người mở” tôi đã từng kiện một trang web đăng trái phép bộ webtoon này trên thân phận là người bị hại. Nhờ vậy mà trang web đó đã bị chặn, nhưng ngoài kia còn có hàng trăm hàng nghìn những trang web khác đăng trái phép khác. Chính vì điều đó mà có nhiều tác giả đã bị giảm đi 1/3 thu nhập của mình.
Tôi thực sự không muốn các bạn tìm kiếm các trang web cung cấp webtoon miễn phí vì lý do “kinh tế”. Và tôi cũng hy vọng các độc giả luôn ghi nhớ một điều, mấy trăm won mà các bạn trả cho một tập webtoon đó là “miếng bánh” của các tác giả.
Trong bối cảnh K-webtoon ngày càng phát triển thì ngày càng có nhiều người ước mơ trở thành tác giả webtoon. Nếu như có một lời khuyên dành cho những người đó?
Tôi chỉ muốn nói là các bạn đừng ngại ngần khi tiến gần đến những điều làm các bạn cảm thấy phấn khích, xao xuyến. Nếu bạn cảm thấy thích thú khi vẽ những bức tranh đơn giản chia sẻ về cuộc sống đời thường, thì hãy cứ làm như vậy đi. Và nếu bạn cảm thấy phấn khích khi tạo ra một sự phản chiếu bằng một câu chuyện có cấu trúc, thì bạn có thể phát triển thành một tác giả như vậy.
Tôi hy vọng là các bạn sẽ không bó buộc bản thân phải đi theo một thể loại tác phẩm đang phổ biến mà đánh mất màu sắc của chính mình. Nếu bạn cứ đi con đường của bạn, thì đến một lúc nào đó sẽ trở thành một tác giả chuyên nghiệp ở một lĩnh vực.
jane0614@korea.kr